Speaker 1: Tội ác cùng cực – chơi xong ngâm rượu 13 cô gái trẻ ở Điền Trang tập 1
Đây là một vụ án chấn động Trung Quốc. Số nạn nhân trong vụ án lên tới 13 người. Và chi tiết mà các nạn nhân bị hại rất thê Thảm.
Vừa mất đi đôi mắt, lại vừa mất đi nội y, thi thể thì bị ngâm lần lượt trong 13 thùng rượu ở một xưởng sản xuất bỏ hoang. Vậy, hung thủ là kẻ nào mà lại ra tay tàn nhẫn đến vậy? Hãy cùng chúng tôi giải mã vụ kỳ án này ngay sau đây.
ngày 10 tháng 1 năm 2009, tại thôn Điền Trang thuộc xã Hồng Dương, huyện Bạch Nham, tỉnh Hà Bắc, hai nông dân trung niên trên đường đi lấy củi tình cờ ghé vào một cơ sở nấu rượu cũ đã bỏ hoang từ lâu.
Họ tiến vào khu nhà xưởng chính, nơi còn xót lại nhiều dụng cụ lên men rượu. Mục đích ban đầu chỉ là tìm gỗ mụt, nhưng ngay khi bước đến dài thùng gỗ lớn xếp sát tường, họ ngửi thấy một mùi hôi nồng nặc, khác hẳn mùi rượu thông thường. Cảm giác có điều bất thường, cả hai dừng tay, nhìn nhau vài giây rồi quyết định mở nắp một chiếc thùng.
Ánh sáng le lói không đủ để thấy rõ thứ gì bên trong, nhưng mùi tử khí sọc lên khiến họ lập tức lùi lại. Một người run rẩy đưa đèn pin lại gần, rọi xuống, thì bàng hoàng nhìn thấy phần tóc và một khuôn mặt trắng bịch đang nổi lình bình trong hỗn hợp chất lỏng lẫn cặn bã. người đầu tiên hô lớn, giọng lạc đi.
người thứ hai run rẩy kéo bạn mình ra ngoài. Cả hai thống nhất chạy ngay đến trụ sở công an xã Hồng Dương. Tại đó, họ trình báo sự việc yêu cầu lực lượng chức năng khẩn trương đến hiện trường.
Vài chiến sĩ công an xã ban đầu nghi ngờ, xong trước vẻ mặt hoảng hốt của hai nông dân, họ gọi điện báo cáo cấp trên. Chỉ chưa đầy một giờ sau, một tổ công an huyện Bạch Nham được cử đến, đi cùng xe cấp cứu phòng trường hợp có nạn nhân còn sống. Khi các cán bộ điều tra tiếp cận sưởng rượu, mùi tử thi ứ động pha lẫn mùi rượu chua bốc ra nồng nặc, họ nhanh chóng phát hiện không chỉ một mà là nhiều thùng gỗ to bên trên đóng nắp sơ sài.
Đội khám nghiệm hiện trường cẩn trọng mở từng thùng. Trong chiếc thùng đầu tiên, một thi thể nữ giới đang phân hủy nặng, phần mắt bị khoét rỗng hốc. Kế tiếp là thùng thứ hai, thứ ba, rồi đến thùng thứ mười ba.
Tất cả đều chứa thi thể các cô gái trẻ, chung một đặc điểm kinh hoàng, mắt bị lấy đi và trên người không còn nội y. Màu sắc chất lỏng trong mỗi thùng khác nhau đôi chút, sông đều có mùi hắc lên vừa giống rượu kém chất lượng, vừa xen lẫn mùi phân hủy. Trưởng nhóm khám nghiệm ban đầu ghi nhận nhiều khả năng đây là nơi hung thủ dùng để ngâm các xác chết. Vì xung quanh còn vương vãi một số túi nguyên liệu lên men cũ, có thể thủ phạm đã lợi dụng môi trường ẩm mốc này để che giấu mùi.
Thêm nữa, việc móc mắt tất cả nạn nhân cho thấy kẻ sát nhân có hành vi cực kỳ bệnh hoạn, thậm chí ưa thích xu tầm một phần cơ thể người. Chưa ai hiểu động cơ thực sự, nhưng rõ ràng mức độ tàn nhẫn vượt xa những vụ giết người thông thường. Đội phó điều tra pháp y tiến hành quan sát ban đầu tại hiện trường.
Một số thi thể đã phân hủy mạnh, có lẽ bị sát hại từ khá lâu. Có chiếc thùng chứa sát dường như mới hơn, song vẫn không xác định ngay lập tức được thời điểm tử vong. Nhiều khả năng các nạn nhân đã bị xâm hại và khống chế trước khi bị tước đoạt sinh mạng.
Ai nấy đều nhận ra đây không chỉ là vụ án đơn thuần mà có thể kéo dài suốt nhiều tháng. Thậm chí cả năm qua. Lực lượng chức năng phong tỏa toàn bộ cơ sở.
Những khu vực xung quanh cũng được lệnh không cho người ngoài tiến vào. Một xe đông lạnh cỡ lớn được điều đến để chuyển 13 thi thể về nhà xác huyện Bạch Nham phục vụ công tác khám nghiệm chi tiết. Trên sàn xi măng ẩm thấp, tổ kỹ thuật cẩn thận thu thập từng dấu vân giày lấm bùn, những sợi tóc rơi vãi, cả vết xước trên tường gạch nghi do bị cào.
Thỉnh thoảng, họ trao đổi ngắn gọn với nhau về bất cứ chi tiết đáng ngờ nào, nhưng tuyệt đối tránh làm xáo trộn hiện trường. Sau khi kiểm tra hết các thùng gỗ, cán bộ khám nghiệp phát hiện nhiều dấu móc câu cắm vào mạn thùng, có thể để treo hoặc cố định nắp. Một góc nhà xưởng còn có những thanh kim loại gẫy, dường như bị ai đó vứt bỏ.
Cả khu vực trằn trịt mạng nhện và bụi bậm thể hiện rõ sự bỏ hoang lâu ngày. điều khiến mọi người dùng minh nhất là sự sắp xếp có vẻ có chủ đích. Các thùng được đặt gần nhau, thậm chí còn đánh dấu số thứ tự mờ nhạt trên vách.
Trưởng công an xã Hồng Dương Nhanh Chóng báo cáo tình hình cho công an huyện Bạch Nham, đề nghị thành lập tổ chuyên án. Trên đường dây liên lạc, người này mô tả sơ bộ 13 thùng, 13 cô gái, tất cả mất mắt, mất đồ lót, chưa rõ danh tính, mức độ man rợ cực cao. Lãnh đạo huyện tức tốc ra lệnh huy động lực lượng điều tra, phối hợp với cấp tỉnh.
Không ai ngờ, ngay trong một thôn quê hẻo lánh lại xảy ra vụ án nghiêm trọng đến vậy. Một giờ sau, khi đích thân phó trưởng công an huyện cùng vài điều tra viên dày dặn kinh nghiệm đến nơi, họ yêu cầu phong tỏa diện rộng, thậm chí cắt cử cảnh sát canh gác suốt đêm. Nhiều khả năng hung thủ vẫn còn ẩn nấp quanh vùng hoặc có thể đã tẩu thoát.
Dù thế nào, các cán bộ điều tra phải tranh thủ thời điểm vàng để thu thập dấu vết vật chứng trước khi thời tiết lạnh giá làm xóa nhòa. Giữa không gian đặc quánh mùi tử thi, đội giám định viên cố gắng thực hiện lấy mẫu một cách thận trọng. Mỗi thi thể được niêm phong riêng, dán mã số cụ thể.
Cảnh sát chụp hình liên tục, ghi lại toàn bộ bố trí hiện trường. 13 nạn nhân đều không còn nguyên vẹn, có chiếc thùng lẫn lộn vải vóc nhò nát, có thùng lại gần như chỉ có xác người chìm trong dung dịch lên men nữa vời. Một điều tra viên trẻ kinh nghiệm chưa nhiều bần thần khi nhìn chằm chằm vào cặp hốc mắt trống rỗng của một thi thể.
Anh cố gắng ghi chú đặc điểm, nạn nhân nữ, tầm 20 tuổi, mắt bị rạch ngang, phần nhãn cầu không còn. Bên cạnh, người phụ trách hình sự nghiến răng ghi vào sổ toàn bộ, không thấy dụng cụ tại chỗ. Mọi thứ diễn ra với nhịp độ căng thẳng, gấp gáp nhưng vẫn phải đảm bảo quy trình chuyên nghiệp.
Sau khoảng 3 giờ, đoàn xe y tế bắt đầu chuyển thi thể về nhà xác. 13 chiếc túi đen được đưa ra, xếp gọn ghẽ lên xe. Tại huyện Bạch Nham, phòng giám định pháp y luôn hoạt động 20 trên 24 giờ, sẵn sàng nhận các mẫu vật.
Chính đội trưởng pháp y nhận định ngay đây có thể là chuỗi án mạng kéo dài. Ta phải tìm cách phân tích xem nạn nhân chết vào thời gian cụ thể nào, cách thức ra sao, nhằm xác định giai đoạn hung thủ hoạt động. Cùng thời điểm, cơ quan công an huyện lập tức mời thêm chuyên gia từ tỉnh Hà Bắc để hỗ trợ.
Thông tin rò rỉ khiến nhiều người dân xung quanh bàng hoàng, song lực lượng chức năng chỉ phát hành thông báo hạn chế, chủ yếu kêu gọi sự hợp tác cung cấp manh mối về dấu hiệu mất tích trong khu vực. Dĩ nhiên, không ai dám nêu chi tiết kinh hoàng về 13 thùng rượu. Tối 1 ngày 10 tháng 1 năm 2009, một cuộc họp khẩn được tổ chức ngay tại trụ sở công an huyện Bạch Nham.
Hàng loạt cán bộ chủ chốt tham gia, phân công nhiệm vụ cụ thể. Nhiều hướng điều tra được nêu ra, rà soát các trường hợp vụ nữ mất tích trong năm 2008, xem xét dấu vết trong xưởng rượu, tìm hiểu lịch sử sở hữu nơi này, đồng thời cắt cử đội giám sát địa bàn để phòng ngừa có thêm vụ án khác. Trước mắt, chưa ai nắm được danh tính các nạn nhân.
Một phần vì thi thể biến dạng, một phần vì không tìm thấy giấy tờ tùy thân. Có người đặt câu hỏi liệu họ có chung mối liên hệ, học cùng trường, làm cùng công ty hay bị lừa bán. Câu trả lời phải chờ kết quả pháp y và công tác xác minh thân nhân.
Trong cuộc họp, cấp trên quyết định thành lập tổ chuyên án. người được giao trọng trách chỉ huy là đội trưởng Lục Triệu Quân, 40 tuổi, dài dạn kinh nghiệm trong các bộ án nghiêm trọng. Anh và cấp dưới sẽ tập trung làm rõ kẻ nào đã biến xưởng rượu này thành địa điểm giết người hàng loạt.
Ngay trong đêm, Lục Triệu Quân yêu cầu mọi thành viên tập trung nguồn lực, chúng ta có 13 thi thể cùng một phương thức sát hại tàn ác. Hung thủ rất có thể là một kẻ có hiểu biết nhất định về mổ xẻ hoặc hắn ta có nỗi ám ảnh với đôi mắt, phải triển khai nhanh mọi biện pháp nghiệp vụ. Qua trao đổi, đội pháp y hứa sẽ làm việc không ngừng để có báo cáo sơ bộ trong vòng 48 giờ.
Tổ trinh sát hình sự lập kế hoạch rà soát các camera giao thông, dù biết địa phương còn nghèo, ít điểm có thiết bị giám sát. Tổ an ninh xã hội nắm danh sách lao động trẻ, nhất là phụ nữ dưới 25 tuổi, xem ai đã mất tích nhưng chưa báo cáo đầy đủ. Cơ quan điều tra nghiêm túc nhận định tội ác này không phải bộc phát nhất thời bởi lẽ hung thủ đã sắp xếp 13 thùng, chứa đầy dung dịch pha tạp, dường như muốn bảo quản thi thể theo cách riêng.
Mục đích của hắn ta là gì? Xu tầm, tra tấn, thực hiện một nghi lễ bí hiểm. Mọi giả thiết đều được lưu tâm bởi chưa có chứng cứ rõ ràng để thu hẹp phạm vi. Lục trịu quân nhắc lại cấm tất cả thành viên tiết lộ chi tiết cho người ngoài.
Mọi thông tin phải được bảo mật để tránh hung thủ đánh hơi. Những người dự họp gật đầu tán thành. Ai cũng hiểu rằng, với tình trạng thi thể nghi ngờ tử vong cách nhau nhiều tháng, hung thủ có thể đã theo dõi nạn nhân từ nơi khác rồi đưa về xưởng rượu này.
Khuya hôm đó, trụ sở công an huyện Bận Sáng Đêm, mọi cán bộ hối hả sắp xếp hồ sơ, bản ghi chép và các mẫu vật. Bên ngoài, trời lạnh đến Tê Cóng, nhưng trong phòng họp, không khí nóng rực bởi sự căng thẳng của vụ án. Cả đội xác định đây sẽ là cuộc điều tra vô cùng gian nan.
Đúng 23 giờ 45 phút, mệnh lệnh cuối cùng được ban ra, toàn bộ khu xưởng rượu sẽ do một nhóm cảnh sát bảo vệ suốt đêm, sẵn sàng ứng phó nếu hung thủ quay lại xóa dấu vết. Phòng pháp y phải khẩn cấp mỗi giám định ít nhất vài thi thể ngay ngày hôm sau để xác định sơ bộ nguyên nhân tử vong, thời gian tử vong, và đặc biệt là cách thức kẻ xác nhân lấy đi đôi mắt. Bên trong nhà xưởng, từng thùng rượu trống rỗng giờ chỉ còn chất cặn đặc quánh, mùi hôi nồng nặc vẫn chưa tan hết.
Dưới sàn, nhiều vết loang lổ, rỉ sét và những mảng đen chưa rõ nguồn gốc. Mặc cho đêm tối, lực lượng kỹ thuật vẫn tiếp tục tìm kiếm thêm dấu vết, chụp ảnh, ghi lại mọi khả năng. Sáng sớm hôm sau, tin tức về vụ việc đã đến tay lãnh đạo công an tỉnh Hà Bắc.
Một đoàn chuyên gia sẽ xuống trực tiếp hỗ trợ cho huyện Bạch Nham. Theo kế hoạch, Lục Triệu Quân cùng đồng đội sẽ phối hợp với họ để thúc đẩy tiến độ khám phá. Mặc dù chưa có kết luận cụ thể, nhưng rõ ràng từ nay, Thôn Điển Trang sẽ trở thành tâm điểm điều tra.
Trong buổi giao ban ngắn lúc 7 giờ, các chiến sĩ hầu như thức trắng đêm. Họ khẳng định 13 thi thể nữ, tuổi đời có thể giao động từ 17 đến 24, tất cả bị mất mắt và đồ lót, phần cổ tay một số có dấu vết dây chói. Giả thiết ban đầu cho thấy các nạn nhân có lẽ đã bị nhốt hoặc khống chế trước khi chết.
Câu hỏi còn lại, kẻ nào đủ liều lĩnh và tinh quái để gây ra ngần ấy vụ mất tích mà không để lại dấu vết rõ ràng. Lục trụ quân nhắc nhở, Thôn Điển Trang chỉ cách trung tâm huyện bài chục phút xe máy, thế mà bao lâu nay không ai phát hiện. Hung thủ có thể từ nơi khác đến, hoặc lợi dụng việt xưởng rượu bị bỏ hoang sau khi chủ cũ qua đời.
Trong ngày hôm nay, chúng ta phải tìm hiểu xem xưởng này thuộc về ai, ngừng hoạt động chính xác lúc nào, và ai có khả năng thường xuyên lui tới. Khi mặt trời lên, nhóm cán bộ chia nhau tỏa đi các ngã, người lên xã Hồng Dương kiểm tra hồ sơ, người về huyện lấy báo cáo giám định, người quay lại xưởng rượu tiếp tục lục xoát. Sát trưa, Lục Triệu Quân trực tiếp gọi đội hình sự, chỉ đạo ra soát danh sách phụ nữ mất tích trong năm 2008.
Ngoài ra, anh yêu cầu cán bộ hộ tịch ở các xã lân cận thống kê các trường hợp nghỉ học, bỏ nhà đi, hoặc biến mất, không lý do. Sáng ngày 11 tháng 1 năm 2009, tại phòng họp chính của công an huyện Bạch Nham, toàn bộ thành viên tổ chuyên án cùng đội pháp y và một số cán bộ được tăng cường tiếp tục thảo luận. Mọi người thống nhất bước đầu, phải xác định danh tính nạn nhân.
Đó là ưu tiên hàng đầu. Bộ phận pháp y chia thành hai nhóm, lần lượt mổ khám nghiệm 13 thi thể, ghi lại hình dáng răng, cấu trúc xương, vết sẹo riêng hoặc bất kỳ dấu hiệu y tế nào có thể đối chiếu với hồ sơ cá nhân. Nhóm điều tra viên lật lại dữ liệu phụ nữ mất tích suốt năm 2008.
Nhiều hồ sơ chỉ ghi vắn tắt, rời nhà đi làm xa, mất liên lạc, bỏ học, không ai biết tung tích. Đặc biệt, một số gia đình không hề báo cáo vì nghĩ con em đi lấy chồng hoặc làm công nhân nơi khác. Danh sách mất tích sơ bộ có thể lên đến bảy chục trường hợp, chưa tính những người từ tỉnh khác đến.
Trong khi đó, tổ khám nghiệm tại nhà xác gặp vô số khó khăn, phần lớn thi thể biến dạng mạnh, lớp da ngâm lâu trong dung dịch lên men trở nên nhề nhụa, khó xác định thương tổn ban đầu. Đặc biệt, tổ khám nghiệm chung rõ ràng vùng hốc mắt bị cắt khá gọn, gần như theo đường tròn quanh mí mắt, chứng tỏ kẻ ra tay có kỹ năng cầm dao hoặc ít nhất đã thực hiện hành vi này nhiều lần. Một pháp y cẩn trọng rửa sạch vùng xung quanh hốc mắt cho từng xác.
Ông nhận định kỹ thuật cắt ở vài thi thể đầu tiên có phần vụng về, nhưng về sau càng tinh vi. Việc này có thể phản ánh quá trình học hỏi của hung thủ hoặc hắn dần tự tin hơn so với mỗi lần gây án. Ngoài ra, quần lót và áo lót của nạn nhân đều biến mất, những trang phục còn lại thì sộc sịch, sách nát.
Ở phòng bên cạnh, một nhóm khác tách mô để xét nghiệp ADN, hy vọng sớm so sánh với dữ liệu tàng thư. Dù vậy, không phải ai cũng từng lấy mẫu ADN trước đây, nên sắc xuất khớp không cao. Trưởng nhóm pháp y yêu cầu tiến hành so sánh dấu vân tay nạn nhân nếu còn khả dụng.
Nhiều thi thể tuy bị hủy hoại, nhưng có ngón tay vẫn nguyên vân. Quá trình này tốn thời gian, nhưng nếu may mắn, có thể khớp với hồ sơ hộ khẩu hoặc giấy tờ căn cước nộp lúc làm việc ở các cơ sở công nghiệp. Trước ngày 11 tháng 1 năm 2009, Đại ủy Khương Minh, phụ trách đối chiếu hồ sơ người mất tích thông báo bước đầu.
Có khoảng 8 phụ nữ trong huyện được trình báo mất tích rải rác suốt năm 2008. 5 trường hợp khác ở vùng giáp ranh cũng biệt tâm. Tổng 13 người.
Thời gian họ biến mất chung với mốc từ đầu năm đến cuối năm 2008. Danh sách này vẫn chỉ là giả định, cần chờ xác nhận. Một ví dụ cụ thể, Vương Lệ, 19 tuổi, ngụ tại thị trấn Tam Khe trong huyện, được gia đình khai mất liên lạc vào cuối tháng 2 năm 2008.
Cô vốn là học sinh vừa tốt nghiệp trung học, đang định tìm việc. Hoặc trường hợp Trần Linh, 23 tuổi, làm công nhân xưởng may, bạt vô âm tín từ khoảng tháng 3 năm 2008. Cứ như vậy, mỗi hồ sơ có thể mang một câu chuyện riêng, nhưng đều dẫn đến kết cục chung, biến mất không rõ lý do.
Cuối buổi chiều, kết quả khám nghiệm sơ bộ từ hai thi thể cho thấy ngoài việc mất mắt, các nạn nhân có vết cắt ở cổ tay, cổ chân, dấu hiệu chói chặt. Một người có vết bầm ở cổ, nghi bị xít đến chết. người còn lại có dấu tổn thương hộp sọ, có thể bị đánh mạnh.
Tình trạng ngâm rượu khiến mọi thứ khó kết luận chính xác. Nhưng đội pháp y tin rằng phương thức khống chế có thể khác nhau giữa các lần. Hung thủ không theo một kịch bản cố định mà có vẻ như là tùy cơ ứng biến.
Tối ngày 11 tháng 1, Lục Triệu Quân tập hợp các điều tra viên nòng cốt, chia nhiệm vụ. Một nhóm đến các gia đình trong danh sách 13 người mất tích để thu thập ảnh cá nhân, hồ sơ y tế, dấu vân tay nếu có. Một nhóm khác tiến hành khảo sát tại xưởng rượu bỏ hoang, tìm lại mọi đồ vật bỏ sót.
Đến tối ngày 13 tháng 1, hồ sơ mất tích của 13 phụ nữ vẫn đang được bổ sung. Nhiều gia đình xác nhận nạn nhân có ngoại hình khá giống mô tả ban đầu của pháp y. Một vài người thân kể trước khi biến mất, họ thường ra ngoài lúc chiều tối, hoặc có khi đột ngột bảo sẽ đi làm xa. Không ai ngờ con em mình lại rơi vào kết cục khủng khiếp.
ngày 14 tháng 1 năm 2009, tổ điều tra chia thành nhiều nhóm di chuyển đến các khu dân cư lân cận huyện Bạch Nham, bao gồm một số xã giáp ranh để truy tìm manh mối. Họ mang theo bảng ảnh nhận diện tạm thời của một số thi thể dựa vào vóc dáng, đặc điểm tóc hay trang phục còn sót lại. Cách làm này tương đối phức tạp vì gương mặt nạn nhân đã biến dạng.
Tuy nhiên, cảnh sát vẫn hy vọng có người dân từng tiếp xúc hoặc nhìn thấy họ trước khi mất tích. Tại thị trấn Tam Khê, nhóm của Đại úy Khương Minh tìm đến khu nhà trọ giá rẻ nơi nhiều lao động ngoại tỉnh hay tạm trú. Chủ nhà trọ ầm ưu xác nhận có vài cô gái từng đến thuê nhưng họ chỉ ở tạm 3 tuần rồi đi làm nơi khác.
Hầu như không ai để lại thông tin rõ ràng. Một phụ nữ lớn tuổi nói tôi nhớ có một cô trẻ khoảng 20 tuổi, tên hình như là Vương Lệ nhưng cô ấy biến mất đột ngột cuối tháng 2 năm ngoái. Cũng không nói đi đâu.
Khi được hỏi chi tiết, bà ta không cung cấp thêm gì hữu ích. Song song đó, một nhóm khác đến khu công nghiệp nhỏ ở phía đông huyện nơi tập trung những xưởng may, xưởng gỗ, xưởng cơ khí tư nhân. Tại xưởng May Phúc An, quản lý xác nhận có cô Trần Linh 23 tuổi, từng làm việc sau đó nghỉ ngang vào tháng 3 năm 2008.
Hồ sơ ghi lại địa chỉ nhà cô ở thôn Vĩnh Thái cách đây khoảng 15 km. Vị quản lý không rõ lý do nghỉ việc chỉ nói cô ấy biến mất, không quay lại lấy lương. Khi được hỏi liệu có ai từng thấy Trần Linh đi cùng người lạ, một vài công nhân tỏ ra lưỡng lự họ chỉ nhớ lờ mờ rằng cô ấy hay trò chuyện với một người đàn ông cao, gầy, không rõ tên.
người này đôi khi đứng đợi ở cổng nhưng không ai quan tâm. Trước giờ công nhân qua lại đông, khó mà xác định. Cùng lúc, tại văn phòng chuyên án, các điều tra viên nỗ lực phân loại thông tin từ 13 gia đình có người mất tích.
Một đặc điểm chung xuất hiện phần lớn nạn nhân thuộc nhóm lao động trẻ độ tuổi 17-24, kinh tế khó khăn hoặc vừa tốt nghiệp, chưa có việc làm ổn định. Họ dễ bị dụ dỗ bởi những lời hứa hẹn việc nhẹ lương cao. Hoặc đôi khi chỉ vì hoàn cảnh, họ phải đi làm xa, không có ai giám sát.
Cảnh sát nhận định hung thủ nhiều khả năng tiếp cận nạn nhân ở nơi vắng vẻ hoặc chủ động hẹn gặp bằng cách đăng tin tuyển dụng ảo. Sau khi khống chế, hắn đưa họ đến xưởng rượu bỏ hoang và thực hiện hành vi tàn độc. Truy vấn tiếp tục đặt ra hắn có đồng phạm không, có phương tiện di chuyển không.
Vì nếu nạn nhân ở xa, hắn phải có cách vận chuyển họ về xưởng. Chiều ngày 15 tháng 1, đội hình sự tổng hợp mọi manh mối. Họ suy đoán nếu các cô gái mất tích từ nhiều địa điểm khác nhau, hung thủ hoặc có ô tô hoặc có xe tải nhỏ, cũng không loại trừ khả năng hắn lợi dụng phương tiện công cộng dùng thủ đoạn chuốc thuốc mê.
Mọi phương án vẫn còn mờ mịt. Về phía nhóm Pháp Y, họ tiếp tục mở rộng phân tích chênh lệch thời gian tử vong của 13 thi thể. Kết quả tạm thời, nạn nhân có thể bị sát hại theo đợt.
Một số tử vong khoảng đầu năm 2008, số khác vào giữa năm, số cuối cùng gần cuối năm. Như vậy, từ đầu năm 2008 đến tận tháng 12 năm 2008, hung thủ ung dung hoạt động mà không hề bị phát hiện. ngày 16 tháng 1, tổ chuyên án mời thêm vài nhân chứng từng làm việc tại xưởng rượu khi chủ cũ còn sống.
Họ cung cấp thông tin chủ xưởng trước đây là ông Hoàng Trí Tài, mất đột ngột do bệnh nặng vào giữa năm 2007. xưởng đóng cửa. Sau đó, có vài người vào dọn dẹp, nhưng không chính thức tiếp quản.
Không ai nhìn thấy hoạt động nấu rượu nào thêm. Thôn Điển Trang thưa dân, ít ai để ý. Một công nhân cũ tên Diêu Bình cho biết, tôi rời xưởng ngay sau khi ông Hoàng mất. Từ đó, chẳng quay lại nữa.
Trong xưởng vẫn còn mấy thùng rượu dang dở, nhưng ai rảnh mà chạy đến đó. Sáng ngày 17 tháng 1, nhóm trinh sát quay về xã Hồng Dương hỏi thăm xung quanh xưởng rượu. Một số người dân kể đôi lúc thấy có bóng người lén lút ra vào ban đêm, song họ nghĩ chỉ là kẻ trộm vặt hoặc nhóm trẻ tò mò.
Không ai nắm rõ đặc điểm gương mặt hay độ tuổi. Chiều muộn cùng ngày, một điều tra viên nhận xét, mỗi lần chúng ta hỏi, người dân chỉ cung cấp chi tiết mơ hồ, không xác định cụ thể. Hung thủ có thể đã lợi dụng việc này để che giấu.
Có lẽ hắn chọn xưởng rượu vì tin rằng ít ai dám bén mảng đến. Suy luật này khiến ban chuyên án thừa nhận họ vẫn bị động, chưa tìm ra bất kỳ đầu mối chắc chắn nào dẫn đến nghi phạm. ngày 18 tháng 1, Tổ pháp Y cập nhật phát hiện mới, trong số 13 thi thể, có một cô gái dường như tử vong muộn nhất vào khoảng cuối tháng 12 năm 2008.
Bằng chứng là mức độ phân hủy chưa sâu, phần mô mềm vẫn giữ cấu trúc tương đối đầy đủ. Phân tích đường cắt quanh mắt cho thấy trình độ rạch ra rất chính xác, dường như hung thủ thành thục thao tác này. Bước đầu, chuyên gia nghi ngờ hắn có kiến thức y học cơ bản hoặc từng làm nghề giết mổ.
Tối cùng ngày, Lục Triệu Quân đưa ra hướng điều tra mới. Anh chỉ đạo ra soát danh sách bác sĩ, y tá hoặc bất cứ ai liên quan đến mổ xẻ động vật trong khu vực. Bởi lẽ người bình thường khó có khả năng cắt tách đôi mắt gọn ghẽ đến vậy.
Tổ chuyên án cũng thu thập danh sách nhân viên lò mổ gia súc, chủ trại chăn nuôi, người từng bán thịt chuyên nghiệp. Tất cả có thể trở thành nghi vấn. Với phương án mới, các điều tra viên gấp rút liên hệ phòng lao động huyện và các vùng lân cận xem ai đang hành nghề mổ lợn, mổ bò hoặc từng học chuyên ngành y mà nghỉ ngang.
Dù mới chỉ là giả thuyết nhưng nó mở ra cánh cửa cụ thể hơn thay vì tìm kiếm vô định. Sáng ngày 19 tháng 1, những người phụ trách danh sách này báo về có một loạt cá nhân thuộc diện có kinh nghiệm mổ xẻ, song phân bố rộng khắp, rà soát từ người cần rất nhiều thời gian. Tuy nhiên, không thể bỏ qua vì trong số đó biết đâu có hung thủ.
Bên cạnh đó, khả năng cũng có kẻ giang hồ vô danh, không có hồ sơ nghề nghiệp rõ ràng. Chiều cùng ngày, nhóm trinh sát nhận được tin từ công an cơ sở từng có một người đàn ông trung niên, kinh nghiệm giết mổ, làm công nhân thời vụ ở xưởng rượu cũ. người này đã rời đi năm 2007, tên là Lưu Cường, khoảng 48 tuổi.
Không ai biết ông ta ở đâu bây giờ. Manh mối này được đưa ngay lên bàn hội ý. Dù chưa đủ khẳng định nhưng Lưu Cường trở thành cái tên đầu tiên được ghi vào diện tính nghi. Tối ngày 20 tháng 1, Lục Triệu Quân ra lệnh kiểm tra thêm thông tin về Lưu Cường, yêu cầu cử một mũi trinh sát tiếp cận nơi ông ta từng ở. Mục tiêu là làm rõ liệu người này có quay lại xưởng rượu sau 2007 không.
Cùng thời điểm, đội phát y vẫn tiếp tục giải phẫu những thi thể còn lại, mong sớm hoàn tất báo cáo. ngày 21 tháng 1 năm 2009, tại phòng họp chính của công an, huyện Bạch Nham, một cuộc hội ý khẩn diễn ra với trọng tâm xoay quanh cái tên Lưu Cường, 48 tuổi, từng làm thuê ở xưởng rượu cũ. Hồ sơ của người này hé lộ các chi tiết bất thường.
Ông ta rời huyện từ cuối năm 2007 sau đó không để lại địa chỉ cụ thể. Dù chưa có bằng chứng rõ ràng, tổ chuyên án quyết định tập trung xác minh bởi khả năng Lưu Cường sử dụng kinh nghiệm giết mộ để gây án không thể loại trừ. Trong buổi họp, Lục Triệu Quân yêu cầu triển khai 3 mũi trinh sát.
Nhóm thứ nhất vể thị trấn nơi Lưu Cường từng tạm trú. Nhóm thứ hai kiểm tra danh sách các lò mổ gia súc, phòng khám thú y để tìm manh mối. Nhóm còn lại đến từng cơ sở lưu trú ở các vùng lân cận, rà soát trường hợp nào có đặc điểm trùng khớp với Lưu Cường.
Khi kế hoạch xong, mọi người nhanh chóng lên đường, tránh lãng phí thời gian. Chiều cùng ngày, nhóm thứ nhất tìm đến dãy nhà trọ cũ sát bờ sông, nơi Lưu Cường được cho là từng ở. Chủ nhà trọ xác nhận ông ta xuất hiện khoảng vài tháng đầu năm 2007, hay đi sớm về khuya, không thân thiện với hàng xóm. Đến cuối năm 2007, người này rời đi nói sẽ sang tỉnh khác tìm việc.
Chủ nhà trọ không nhớ rõ chi tiết, chỉ nhắc rằng ông ta từng mang theo một bộ dao mổ gia súc được gói trong túi vải. Sáng ngày 22 tháng 1, nhóm thứ hai rà soát các lò mổ lợn, gà, bò trong huyện. Một số chủ cơ sở kể từng nghe tên Lưu Cường, nhưng ông ta chỉ nhận việc ngắn hạn rồi biến mất.
Có người mô tả ông ta chẳng kết giao với ai, làm xong lĩnh tiền là đi, không để lại ấn tượng tốt hay xấu. Dù vậy, nhiều người khẳng định ông ta rất thành thạo việc sẻ thịt. Cảnh sát ghi chép lại mọi lời khai, tuy chưa có điểm đột phá nào rõ nét.
ngày 23 tháng 1, nhóm thứ ba gửi báo cáo về, phần lớn nhà nghỉ và khách sạn bình dân quanh huyện không ghi nhận khách trọ nào tên Lưu Cường trong vòng một năm qua. Họ cũng không thấy ai khớp ảnh chụp cũ do cảnh sát cung cấp. Lục triệu quân chỉ thị mở rộng phạm vi ra các tỉnh giáp ranh bởi nếu ông ta thực sự gây án, chắc chắn sẽ lần trốn kỹ.
Chiều muộn hôm đó, một tin nội bộ chuyển đến từ công an xã Vùng Ven có người tuyên bố từng trông thấy một người đàn ông trung niên giống Lưu Cường xuất hiện ở cánh đồng phía Bắc xưởng rượu cuối năm 2008. Tuy nhiên, nhân chứng không giám chắc vì trời nhá nhem tối. Họ chỉ thấy dáng người thấp, chạc ngoài 40, cầm theo túi nặng.
Mẫu tin mơ hồ này được ghi nhận nhưng chưa thể xác thực. Đến ngày 24 tháng 1, tổ chuyên án họp để đánh giá tiến độ. Không ai tìm ra bằng chứng thuyết phục về việc Lưu Cường quay lại xưởng trong năm 2008.
Trưởng nhóm giám định pháp y tách riêng những thi thể có kỹ thuật móc mắt tinh vi nhất để tập trung phân tích. Ông phát hiện một chi tiết lạ. Trên một bộ xương nhỏ ở ngón tay nạn nhân cuối cùng có vết cứa siêu mỏng như thể hung thủ dùng lưỡi dao chuyên dụng.
Đây có thể phù hợp với kỹ năng giết mổ. Tổ chuyên án lập tức ghi trú, đồng thời xem xét hướng điều tra về dụng cụ phẫu thuật trong các cửa hàng nông nghiệp, y tế hoặc chợ đen. Chiều ngày 25 tháng 1, một nhóm cảnh sát lặn lội tìm hiểu kỹ hơn lịch sử xưởng rượu.
Họ tra cứu các giấy tờ phát sinh thuế, bảo hiểm, tiền điện nước. Phát hiện ra sau khi ông hoàng mất, không ai thanh toán hóa đơn, nhưng ít nhất hai lần có người dùng tên giả nộp một khoản tiền nhỏ để duy trì nguồn điện. Sáng ngày 26 tháng 1, áp lực lớn dần khi manh mối vẫn bế tắc.
Lực lượng điều tra bàn cách tiếp cận gia đình Lưu Cường. Một điều tra viên được cử về quê gốc ông ta ở tỉnh khác, hy vọng gặp họ hàng hoặc bất kỳ ai liên hệ được. Tuy vậy, cuộc gọi về báo, người thân cũng không rõ Lưu Cường ở đâu từ cuối năm 2007, bởi ông ta gần như cắt đứt liên lạc.
ngày 27 tháng 1, lực lượng cảnh sát bước vào giai đoạn sàng lọc rộng. Họ đưa ra danh sách bác sĩ thú y, người mổ lợn, người từng học qua ngành y nhưng không hành nghề chính thống. Số lượng này khá đông, phải đối chiếu từng người.
Các điều tra viên di chuyển liên tục, gõ cửa hỏi thăm, kiểm tra các giấy tờ. ngày 28 tháng 1, có một chi tiết mới khi đội pháp y lần đầu phân tích trang phục của nạn nhân. Họ tìm thấy một mẩu vải khâu dở có nhãn một xưởng mai lậu từng bị đóng cửa.
Vị trí xưởng mai này cách xưởng rượu khoảng 10 km. Khi liên hệ với chính quyền địa phương, cảnh sát được biết xưởng mai đó do chủ cũ thuê mặt bằng ngắn hạn, rồi bỏ đi khoảng đầu năm 2008. Chưa ai biết liệu có mối liên hệ với vụ án hay không, nhưng vẫn phải ghi nhận.
Gần tới ngày 29 tháng 1, Lục Triệu Quân kết hợp tất cả dữ liệu để vạch hướng đi tiếp. Thứ nhất, truy vết lưu cường. Thứ hai, rà soát đối tượng dưới 45 tuổi có năng lực mổ sẻ.
Thứ ba, kiểm tra lai lịch xưởng mai lậu từng hoạt động gần xưởng rượu. Anh tin rằng một trong ba hướng này sẽ tạo đột phá hoặc ít nhất gợi ra đường dây dẫn đến hung thủ. Sáng ngày 30 tháng 1, tổ trinh sát quay lại thôn Điền Trang, dò hỏi người sống gần xưởng rượu.
Một cư dân kể từng thấy một người đàn ông khá trẻ, trường hơn 30 tuổi, đi vào xưởng buổi tối tháng 6 năm 2008. người này vác một thùng xốp vội vàng lách qua cửa sau. Chiều cùng ngày, ban chuyên án yêu cầu xác nhận mô tả của nhân chứng.
Họ cho rằng người đàn ông trẻ đó cao tầm 1m70 đến 1m75, gầy, đeo khẩu trang. Ánh đèn không rõ, người chứng kiến chỉ thoáng nhìn qua. Dẫu vậy, đây là lần đầu có mô tả về một kẻ dưới 45 tuổi đi vào xưởng rượu trong thời gian nạn nhân liên tục bị giết.
Mũi điều tra chuyển sang hướng khác, trong khi vẫn duy trì áp lực truy tìm lưu cường. ngày 1 tháng 2 năm 2009, tổ chuyên án bước vào giai đoạn điều tra mở rộng. Những báo cáo trước đó cho thấy nghi phạm có thể không chỉ là lưu cường.
Dù vậy, việc tìm kiếm ông ta vẫn được triển khai song song. Hai nhóm công an rời huyện Bạch Nham để đến thành phố Thạch Gia Trang, thủ phủ tỉnh Hà Bắc, nhằm khai thác thêm hồ sơ lưu trú và các mối liên hệ về lao động thời vụ. Tại Thạch Gia Trang, nhóm thứ nhất bắt đầu lục soát khu nhà tạm của lao động nhập cư.
Họ dò hỏi quanh những nơi tập trung người làm nghề mổ ra súc, chăn nuôi, thậm chí hỏi các tài xế xe tải chở thịt. Không ai biết rõ lưu cường đang ở đâu. Có người nói từng gặp một người tên cường nhưng độ tuổi và đặc điểm ngoại hình không trùng khớp.
Trên thực tế, thành phố này có rất nhiều dân nhập cư, rà soát từng người là chuyện không hề đơn giản. Trong khi đó, nhóm thứ hai tìm đến các bệnh viện, phòng khám, trường y để kiểm tra hồ sơ nhân viên hoặc sinh viên bỏ học. Họ sàng lọc trường hợp có 4 là hướng điều tra mới về kẻ biết cách móc mắt.
Tuy nhiên, đa số hồ sơ không đề cập đối tượng khả nghi nào dưới 45 tuổi đột ngột nghỉ Việt năm 2008. Kết quả ban đầu khá mờ nhạt. Tối ngày 2 tháng 2, Lục Triệu Quân nhận được một tin nhắn từ đội Pháp Y. Họ so sánh vài mẫu tóc tìm thấy ở xưởng rượu với mẫu của nạn nhân nhưng có một sợi tóc dài không khớp với bất kỳ nạn nhân nào.
Nhiều khả năng đây là tóc của thủ phạm hoặc người liên quan. Qua kiểm định, sợi tóc này có dấu hiệu nhuộm, chân tóc khá chắc, khó xác định chính xác thời gian rụng, chỉ biết không phải tóc tự nhiên. Đây là một manh mối lẻ tẻ nhưng ít ra chứng tỏ có người khác giới hoặc cùng giới nhưng nhuộm tóc từng ra vào xưởng.
ngày 3 tháng 2, một tình huống mới xảy ra, nhân viên kỹ thuật tìm thấy dấu tay in trên một thanh kim loại cũ ở góc xưởng. Họ dùng phương pháp phục hồi hóa học, đối chiếu với dữ liệu vân tay của Lưu Cường có trong hồ sơ. Kết quả không khớp.
Như vậy, chủ nhân giấu tay bí ẩn này là ai? điều đó khơi lên giả thiết về người đàn ông trẻ mà nhân chứng từng bắt gặp. Chiều cùng ngày, một cảnh sát nhận được tin từ phòng lưu trữ hồ sơ y tế. Khoảng năm 2002, một thanh niên tên Tào Đức Quân từng tham gia khóa học điều dưỡng sơ cấp do một trạm y tế địa phương tổ chức.
Năm sinh của Tào Đức Quân là 1972, tức nay khoảng 37 tuổi, nằm trong diện dưới 45 tuổi. Việc hắn từng học điều dưỡng có thể giải thích khả năng có thể là hung thủ.